Friday 30 November 2012

My love







Lạnh, cái lạnh của Hà Nội như truyền sang Melbourne, qua những chiếc áo len dài tay, có thể đó là những cổ áo cao bó lấy cần cổ thon gầy ấy, hoặc chính là tấm khăn choàng dày ấm của người yêu.

Hàng ngày, nàng gửi cho ta những tấm hình nhỏ xinh xắn, luôn luôn là nụ cười duyên dáng và đôi mắt dịu dàng trìu mến thương yêu. 

Đêm đến, ta như được nằm trong những tiếng nhạc êm dịu của tình yêu, bao bọc bởi sự ngọt ngào và ấm áp của mối tình dịu ngọt, những cử chỉ đầy yêu thương của gấu, những cảm xúc đa dạng đầy nhiệt huyết của thỏ bông ... Đâu đây, giấc mơ đầy những câu chuyện cổ tích thân thương, những rung động tận tim gan của một thế giới ngập tràn hạnh phúc, lại mang hồn ta về với xứ sở của thiên đàng, nơi tình yêu là vĩnh cửu và hoàn hảo, nơi ta được gối đầu trên chân em và ngủ những giấc mơ thật say sưa ... 

Cả đất trời này như lại chỉ có nhau, nụ cười bằng cả tâm hồn ấy, sự vui sướng bộc phát từ trái tim ấy, sự hết lòng mà không thể tìm mua được ở nơi nào, tất cả cộng lại, đó là em, Hồng Hạnh của anh.... 



Sunday 18 November 2012

Melbourne những ngày hè nóng gió





------------------                             Links of the iOS bloggers                        -----------------

http://www.hollance.com/
http://indieambitions.com/
http://www.galloway.me.uk/
http://www.vickiwenderlich.com/
http://brandontreb.com/




===============================================================

Monday 12 November 2012

Hà Nội, những ngày đầu đông

Hà Nội, những ngày đầu đông

Cơn gió mùa ồn ạt kéo vào thành phố nhỏ. Chỉ sau một đêm, không khí lạnh đã bao trùm khắp nẻo đường, ngõ nhỏ. Cái lạnh đầu mùa lại làm ta rưng rưng nhớ lại những ký ức của những mùa đông đã qua. Ừ thì có lạnh đấy, có buốt tê tay tê chân làm ta khó chịu đây, nhưng sao ta vẫn yêu quá cái lạnh này. Cái lạnh ở đây thật riêng, khác hẳn với cái lạnh xứ trời Âu mà ta đã trải qua. Có lẽ bởi vì cái sự buốt độc nhất vô nhị của nó:)

Tiết trời lành lạnh thế này làm ta lại nhớ đến những ngày cuối năm, giáp Tết Nguyên Đán. Có quá sớm để nghĩ đến Tết ko nhỉ? hihi. Nghĩ đến Tết mà thấy ấm lòng. Ôi, nhớ sao những ngày tết năm xưa, cái thưở háo hức đến Tết để có quần áo đẹp, được ăn diện đi chúc tết họ hàng, láng giềng và thích nhất là được mừng tuổi. Lớn lên 1 chút, đã nhận thấy những cái Tết ko còn dư vị thảnh thơi và háo hức như năm nào. Đã biết thấy những lo toan của bố mẹ mỗi khi Tết đến, những bận rộn cuối năm của người lớn để hoàn thành công việc trước thời khắc giao thừa. Rồi cũng biết mộng mơ, tương tư khi nhìn thấy các đôi lứa sánh vai, thấy thèm những cái ôm chặt và ấm thế kia để bớt đi cái sự buốt của mùa đông Bắc Bộ.

Mùa đông này ta có anh mang đến những tia nắng ấm, để biết những mộng mơ và tương tư thưở xưa nay hóa sự thật:)


                                                                 I love you- those three words have my life in them
                                                                                                                                   (Quoted)




"Man is what he believes" - Anton Chekhov




When we strongly believe in ourselves, others will believe too.
The difference between an excellent you, and a weak you, is belief.

Most of the times, disbelief is the barrier that holds us down in the mediocrity. Breaking that barrier, it all starts by believing in ourselves.