Wednesday 19 December 2012

My dear love

How do you feel today my dearest? Are you feeling much better waking up in the morning and read this letter I write to you?

While marriage is big step that would need other people to support, it's definitely important to remind ourselves that we are the people who are making decision and taking responsibility for our decision. Life is a great adventure and we should live it strongly and powerfully. We know that we can make it work, we know that we can do everything to make it work, I am working hard for it, and I will need your support and love to do so.

Darling, love is in a long life ahead, I know sometimes parents worry for us and make us worry too, but definitely our lives won't be happier if we don't make our own decisions.

We know how to be happy, and we know that happiness comes from overcoming difficulties, so when it is close to the success, it's just need us to be loving and supporting each other, because difficulties that you see now is nothing, it's not even big problem yeah as nothing is against us.

Dear little bunny, don't stress out because I am so worried that I feel my heart aches, so be strong, be healthy and be happy :D Think positive, eliminate all negative thoughts babe.

With love,
Anh.

Monday 10 December 2012

Thư của cô Lê



Sent: Tuesday, 11 December 2012 9:46 AM


Phương nè,

Cô đã cầu nguyện nhiều cho các con. Gia đình cô tin tưởng các con sẽ không phụ lòng tin của ông và cô chú. Cha mẹ nào cũng mong cho con mình sớm gây dựng gia đình, khi nói chuyện với bố mẹ của con, cô hiểu bố mẹ rất thương yêu và mong muốn cho con có 1 mái ấm gia đình. Không ai có thể yêu thương mình hơn là cha mẹ đâu con ạ.  Việc gì cũng vậy, cũng phải tìm hiểu và cần thời gian. Con phải thông cảm cho những lo âu và quan tâm của bố mẹ con, vì quả thật những việc xấu cùng đã xảy ra khá nhiều ở Úc.

 (Tuy nhiên đối với con và Hạnh, cô hoàn toàn tin tưởng các con đó. Chúc các con thật hạnh phúc.)

Cô sẽ tiếp tục cầu nguyện cho các con, rất mong con và em Hạnh sẽ một lòng yêu thương nhau để có một hôn nhân bền vững, phải hết lòng hiếu kính
 bố mẹ.

Điều quan trọng bây giờ là em Hạnh cần tìm hiểu về Chúa, chính trong Chúa sẽ giúp cho hôn nhân tốt đẹp và dạy cách ăn ở cho phải lẽ với gia đình và cha mẹ. 2 con phải thể hiện được lòng yêu kính bố mẹ con nhe. Đừng bao giờ nóng vội hay nói những lời lẽ làm buồn lòng bố mẹ nhe các con.

Cô mong mọi điều tốt lành cho gia đình con.

À, cô gửi con bài thi học thuộc KT, con học và tham gia nhe.
Tham gia ca đoàn thì đã quá trể rồi, không nên, năm nay cô chú cũng không có hát trong ca đoàn.


-------



Sent: Tuesday, 11 December 2012 9:16 AM

Cô kính, 
Nhờ ông và cô chú, Tạ ơn Chúa là bố mẹ con đã vui vẻ trở lại, động lòng thông cảm cho con và sẽ cho chúng con cưới sớm... Chúng con mừng lắm đến phát khóc...
Không có cô chú và ông thì con đúng là bơ vơ, cô chú và ông đã cứu chúng con ạ, 
Cô cho con hỏi chương trình thi Kinh Thánh như thế nào, học những gì ạ, con có thể tham gia chương trình hát Giáng Sinh của Hội Thánh mình nữa không ạ? Liệu có muộn quá không ạ?
Cô kính, cô chú và ông là những angels của Chúa đã giúp đỡ chúng con. Con kể cho em Hạnh và em cũng cảm động lắm, hy vọng sang đây cô chú sẽ hướng dẫn và chăm sóc em hoà nhập với Hội Thánh ạ.

Con kính cảm ơn cô chú và ông,
Xin Chúa ban cho cô chú và ông thêm quyền năng để giúp người, mang tình yêu của Chúa đến cho người,
Kính,
Con.

Sunday 9 December 2012

Những ngày tháng 12

Ngày ... tháng...năm

Gửi anh yêu của em,

        Mấy ngày qua, anh em mình đã trải qua biết bao cung bậc cảm xúc khác nhau. Nước mắt rơi cũng nhiều vì nhưng hoài nghi dường như vô lý của người lớn. Những phút giây lo lắng đến đau quặn ruột gan, những toan tính rối bời tâm trí, những nức nở tuôn trào cũng những giọt nước mắt... Rồi là những bình tĩnh đến thảnh thơi, những can đảm hừng hực như sôi lên trong huyết quản... Yêu anh, em trải qua những extreme của cảm xúc, để chứng minh rằng tình yêu đích thực là có thật dù có biết bao khó khăn, thử thách trước mắt đi nữa.

       Niềm vui dường như mong manh trong từng khoảng khắc, niềm tin trở thành một thứ quý giá nhắc nhở ta cố gắng và chiến đấu cho những thứ thuộc về mình. Bản lĩnh một lần nữa được đem ra để thử lửa, kiên trì một lần nữa được đem ra làm vũ khí, và sự bình tĩnh một lần nữa được đem ra để tôi rèn. Ôi những bất ngờ trong cuộc sống chẳng thể lường trước được. Niềm vui anh em mình tận hưởng chưa tày gang, mà liên tiếp những khó khăn này đến khó khăn khác. Những lo âu cứ vây quanh đến ám ảnh, những ước mơ giản đơn bỗng trở thành xa xỉ.

      Nào em có mong điều chi cao sang. Em chỉ mong chúng mình ở bên nhau, đến với nhau một cách trọn ven. Nhưng người tính đâu bằng trời tính phải không anh? Mong sóng gió sẽ mau qua, anh em cùng cầm tay nhau bước qua mọi khó khăn, thử thách anh nhé.

      Anh yêu yên tâm, em sẽ giữ vừng một niềm tin. Bởi tình yêu em dành cho anh lớn hơn tất cả mọi thứ trên đời. Anh yêu hãy nắm lấy tay em nào, chúng mình cùng bước đi. Có anh ở bên, em không sợ chi cả anh ơi. Anh à, chúng mình cùng cố gắng nhé! Dù em biết nói thì dễ, làm thì khó nhưng em tin chắc rằng không có gì là không thể khi chúng ta có quyết tâm, cả hai ta cùng quyết tâm.

                                                                                                              Em yêu anh,
                                                                                                             Bé bỏng của anh
                                                                                                                  Hồng Hạnh

Monday 3 December 2012

Vicroads



Hôm nay anh dạy chạy ra Vicroads sớm để xin xỏ, mặc dù không có Road Worthy Certificate, nhưng biết làm thế nào, mình đặt hy vọng vào việc làm xong sớm để xin anh cảnh sát mà...

Hôm thứ 5 tuần trước là hôm anh bị phạt, 4 hôm liền đều tập trung làm việc, sao cảm giác như bị phạt lâu lắm rồi ý ... Sau khi xin xỏ, lại gọi cho ông làm RWC để nhắc ông, sau khi lấy rồi sẽ quay lại Vicroads chầu trực. Xin Chúa giúp cho con mọi chuyện được suôn sẻ Chúa ơi.



Hôm qua em ốm, anh thấy thương quá, anh ước gì mình ở bên nhau để chăm sóc cho nhau sớm tối, em nhỉ.

Tặng em một bó hoa hồng nha:










Friday 30 November 2012

My love







Lạnh, cái lạnh của Hà Nội như truyền sang Melbourne, qua những chiếc áo len dài tay, có thể đó là những cổ áo cao bó lấy cần cổ thon gầy ấy, hoặc chính là tấm khăn choàng dày ấm của người yêu.

Hàng ngày, nàng gửi cho ta những tấm hình nhỏ xinh xắn, luôn luôn là nụ cười duyên dáng và đôi mắt dịu dàng trìu mến thương yêu. 

Đêm đến, ta như được nằm trong những tiếng nhạc êm dịu của tình yêu, bao bọc bởi sự ngọt ngào và ấm áp của mối tình dịu ngọt, những cử chỉ đầy yêu thương của gấu, những cảm xúc đa dạng đầy nhiệt huyết của thỏ bông ... Đâu đây, giấc mơ đầy những câu chuyện cổ tích thân thương, những rung động tận tim gan của một thế giới ngập tràn hạnh phúc, lại mang hồn ta về với xứ sở của thiên đàng, nơi tình yêu là vĩnh cửu và hoàn hảo, nơi ta được gối đầu trên chân em và ngủ những giấc mơ thật say sưa ... 

Cả đất trời này như lại chỉ có nhau, nụ cười bằng cả tâm hồn ấy, sự vui sướng bộc phát từ trái tim ấy, sự hết lòng mà không thể tìm mua được ở nơi nào, tất cả cộng lại, đó là em, Hồng Hạnh của anh.... 



Sunday 18 November 2012

Melbourne những ngày hè nóng gió





------------------                             Links of the iOS bloggers                        -----------------

http://www.hollance.com/
http://indieambitions.com/
http://www.galloway.me.uk/
http://www.vickiwenderlich.com/
http://brandontreb.com/




===============================================================

Monday 12 November 2012

Hà Nội, những ngày đầu đông

Hà Nội, những ngày đầu đông

Cơn gió mùa ồn ạt kéo vào thành phố nhỏ. Chỉ sau một đêm, không khí lạnh đã bao trùm khắp nẻo đường, ngõ nhỏ. Cái lạnh đầu mùa lại làm ta rưng rưng nhớ lại những ký ức của những mùa đông đã qua. Ừ thì có lạnh đấy, có buốt tê tay tê chân làm ta khó chịu đây, nhưng sao ta vẫn yêu quá cái lạnh này. Cái lạnh ở đây thật riêng, khác hẳn với cái lạnh xứ trời Âu mà ta đã trải qua. Có lẽ bởi vì cái sự buốt độc nhất vô nhị của nó:)

Tiết trời lành lạnh thế này làm ta lại nhớ đến những ngày cuối năm, giáp Tết Nguyên Đán. Có quá sớm để nghĩ đến Tết ko nhỉ? hihi. Nghĩ đến Tết mà thấy ấm lòng. Ôi, nhớ sao những ngày tết năm xưa, cái thưở háo hức đến Tết để có quần áo đẹp, được ăn diện đi chúc tết họ hàng, láng giềng và thích nhất là được mừng tuổi. Lớn lên 1 chút, đã nhận thấy những cái Tết ko còn dư vị thảnh thơi và háo hức như năm nào. Đã biết thấy những lo toan của bố mẹ mỗi khi Tết đến, những bận rộn cuối năm của người lớn để hoàn thành công việc trước thời khắc giao thừa. Rồi cũng biết mộng mơ, tương tư khi nhìn thấy các đôi lứa sánh vai, thấy thèm những cái ôm chặt và ấm thế kia để bớt đi cái sự buốt của mùa đông Bắc Bộ.

Mùa đông này ta có anh mang đến những tia nắng ấm, để biết những mộng mơ và tương tư thưở xưa nay hóa sự thật:)


                                                                 I love you- those three words have my life in them
                                                                                                                                   (Quoted)




"Man is what he believes" - Anton Chekhov




When we strongly believe in ourselves, others will believe too.
The difference between an excellent you, and a weak you, is belief.

Most of the times, disbelief is the barrier that holds us down in the mediocrity. Breaking that barrier, it all starts by believing in ourselves.


Tuesday 30 October 2012

For our 5th anniversary


My dearest darling,

It's for you if I come back from work late tonight. Although we're apart, we often celebrate our remarkable date together which keep us warm and move towards each other. Darling, I have bought these flowers for you. You are such a lovely, romance and gentle person as them:)


Like other times, we have roses and chocolate cake for your anniversary. And the most important thing is we   spend time together, we talk to each other and we feel each other. We talk a lot everyday, it seems like an endless conversation between us. Darling, I love the way you care for me, the way you make me surprised and happy. Darling, I know you have probably undergone such hard time recently but I strongly believe that we will overcome it together. So, just keep trying and move forward-both of us:)

Hanoi is now in its best beauty and status. Or is it like me? in the eye of a lover? The yellow " điệp" tree is still blossoming. That the yellow of the flowers is melting in the sunlight combining with different colors of daily life makes it the most beautiful painting on the way back home. I just simply love it and hope that we can enjoy this painting together. 

                                                                                                            Love you Honey
                                                                                                             Your little bunny
























Thursday 25 October 2012

Anh yêu em


Nhớ về Hà Nội của tôi

Đã lâu rồi anh không viết hẳn một post trên blog này phải không? Đã lâu rồi chúng mình không có thời gian lãng mạn để dành riêng cho nhau em nhỉ?

Anh hay nghe rất nhiều người nói - họ ước gì có một người chồng tình cảm hơn, yêu thương hơn, thấu hiểu và quan tâm hơn. Anh bản thân là một người rất tình cảm, nên những tình cảm trong cuộc sống không cần phải cố gắng, phải thể hiện. Nhưng có bao giờ con người thoả mãn với những gì mình có không nhỉ? Vì mục tiêu của cuộc đời này luôn là vươn lên, người ta thường hay không thoả mãn với những gì mình đang có... Có người chồng yêu thương thì lại muốn một điều gì đó khác ???

Tình cảm của chúng mình thực ra không có gì để lo lắng. Nhiều khi anh không hiểu tại sao phải lo lắng nhiều ? Cả hai đều có sự ổn định trong cuộc sống, chưa nói rằng biết bao cặp vợ chồng trên cuộc đời này phải chung lưng vượt qua những khó khăn và thử thách, vượt qua những lúc gia cảnh nghèo khó, vượt qua những lúc người này hay người kia h hoặc con cái, bố mẹ ốm đau, vượt qua những lúc thất bại trong sự nghiệp hay trong những quan hệ của cuộc đời.

Anh nghĩ tất cả đều là do cách nhìn nhận cuộc sống vậy. Nếu tầm nhìn thoáng rộng, có con mắt bao quát cả cuộc đời, để rồi thấy những thăng trầm, những thành công và thất bại, hay cả những lúc người thân của mình sẽ già yếu và ra đi, thì thấy rằng cả cuộc đời này quan trọng nhất là sống yêu thương người khác và được yêu thương, thật sự tình cảm là những gì giá trị nhất trên cuộc sống này.

Mỗi con người có nhiều nhu cầu, những nhu cầu vật chất và của cải thì cũng chỉ giới hạn mà thôi, ai cũng chỉ ăn được ngần ấy đồ một bữa, mặc được vài cái áo cái quần một lúc, nhưng nhu cầu tình cảm và nhu cầu có được một người yêu thương mình, sẵn sàng chia sẻ vui buồn, quan tâm săn sóc cho mình, chăm chút, mong cho mình được vui, chia bớt những lo lắng cho mình, an ủi mình khi gặp chuyện không được thoả lòng, động viên mình tiến bộ, nâng đỡ bên lúc ốm đau ... Một người mình tin tưởng và yêu thương, và cũng tin tưởng và yêu thương mình ... Những cái đó thật quan trọng.

Em yêu, đôi khi chúng mình cũng không biết thoả mãn là mình đã được yêu thương, đôi khi chúng mình vẫn hay sống quá gấp để những cảm xúc yêu thương trôi vụt qua mà không hề lắng đọng?
Có lẽ đối với anh, không có gì thật sự hạnh phúc bằng những giờ phút sống chậm lại, sống để cảm nhận mình đang được yêu và đang cảm nhận từng giờ từng phút của thế giới trôi qua, để lại những rung cảm thật sâu sắc và lắng đọng. Những cảm xúc mãi mãi không quên....

Sống mau quá, sống gấp gáp vội vàng, để làm gì, khi những niềm hạnh phúc đi qua như gió thoảng, khi ngày hôm nay quên chuyện ngày hôm qua? Phải có những giờ phút được tận hưởng cuộc sống, phải sống những phút giây đầy ấm áp, đầy cảm giác mình đang sống, đang tiến bộ và đầy tin tưởng vào tương lai. Thời gian qua, anh đã sai rồi khi quên rằng cuộc đời còn đang ở trước mặt, rằng mọi thứ đều vẫn còn có thể đạt tới, rằng không có gì là khó và tương lai là vô cùng. Hãy quên đi những sợ hãi về một tương lai vô định, và sống hết mình cho hiện tại, tin tưởng rằng với tình yêu, không có giờ phút nào trong cuộc sống này mà hạnh phúc không ở trong ta.

Em yêu, không có gì là khó khăn cả, khi mà cuộc sống ngày hôm nay anh có, còn hơn cả những ước mơ của anh năm xưa ... Được sống trong một căn nhà đầy những cây hoa, được làm công việc mình yêu thích và được ở trên đất nước yên bình và hiền dịu này. Mong muốn một điều gì, đừng vì nó chưa đến ngay lập tức, chưa có ngay lúc này mà phải căng thẳng, bực dọc. Cuộc sống chính là những phút giây chúng mình đang trải qua đây. Từng phút giây mà anh yêu em, anh hạnh phúc biết bao. Hãy tin anh nhé, rằng mọi điều tốt đẹp nhất vẫn còn chờ đợi chúng ta trong cuộc sống này. Anh yêu em, Hạnh bé bỏng của anh.

================

Cuộc sống trước mắt của hai chúng ta chung quy cũng có 3 lĩnh vực chính cần nghiên cứu kỹ càng: nuôi dạy con, làm nhà, và công việc. Kiến thức trong từng lĩnh vực, khi đi chuyên sâu, mới biết nó thật tỉ mỉ, chi li từng chi tiết như thế nào. Trưởng thành, chính là tích luỹ những kinh nghiệm này, chuyên tâm và hết lòng như thế nào, mới có thể đào tạo được một đứa con ngoan, giỏi giang... Tỉ mỉ chu đáo, mới có thể xây được một ngôi nhà thật đẹp trong khả năng tiền của mình... Ôi, chân trời kiến thức...


Hà Nội trong mưa

Em yêu anh

Anh yêu, không khi nào đọc những dòng anh viết, em lại không cảm động đến rơi nước mắt. Thật ra, nói chúng mình không có thời gian lãng mạn dành riêng cho nhau cũng không đúng lắm khi mà chúng mình ngày ngày đều gửi cho nhau những message đầy ngọt ngào và những stickers tình cảm. Với em, những điều đó đã thật là lãng mạn và riêng tư rồi:-* 

Anh yêu, em tin anh yêu của em hơn bất cứ ai trên thế giới này. Miệng thiên hạ thì chẳng ai bịt được. Em cũng từng nghe, từng chứng kiến những chuyện hay dở ở đời mà đôi lúc cũng có những lăn tăn, trăn trở. Thực sự em cũng cảm thấy là cuộc sống của mình có phần bình yên và may mắn hơn nhiều người khác. Nếu so sánh về mức độ va chạm, tinh khôn ở đời mình cũng còn thua nhiều người. Em cũng muốn mình khéo léo hơn, bình tĩnh hơn, điềm đạm hơn, lanh lợi hơn, khôn ngoan hơn. Để có điều đó, phải chú ý quan sát và học hỏi hơn nữa. Đã qua rồi một thời hiếu thắng. "ngựa non háu đá" trước kia. Bởi giờ đây em có anh, có một người để chia sẻ, để giãy bày, để động viên, để định hướng:) 

Anh biết không, em luôn mong ước mình sẽ trở thành một người phụ nữ thành đạt với một gia đình hạnh phúc. Oa, làm sao để làm được 2 việc cùng một lúc như vậy? Đúng như anh nói, cần phải trưởng thành hơn. Đi sâu tìm hiểu, tích lũy kinh nghiệm, chuyên tâm và hết lòng vì nó. Khó có thể tìm thấy một người xuất sắc trên mọi phương diện, nhưng hãy train mình thành người giỏi nhất trong một lĩnh vực nào đó, kể cả nhỏ cũng được. Khát khao và mơ ước lớn lao là vậy nhưng đôi khi em hoài nghi chính bản thân mình, rằng năng lực thật sự của mình đến đâu? hay tự mình đang huyễn hoặc bản thân mình lên thôi? Em biết, mọi người cũng đặt nhiều kỳ vọng vào em và em không muốn mọi người thất vọng về bản thân mình. Vì vậy, nhiều khi em đã tự push bản thân mình quá, đâm ra thành người hay lo. Đúng như anh yêu đã viết "Hãy quên đi những sợ hãi về một tương lai vô định, và sống hết mình cho hiện tại, tin tưởng rằng với tình yêu, không có giờ phút nào trong cuộc sống này mà hạnh phúc không ở trong ta "- Phải biết trân trọng những gì mình đang có hơn, có những khoảng lặng để suy ngẫm, đánh giá lại và để định hướng tiếp theo.

Hành trình dài của cuộc sống này được remark bởi những milestones như anh nói. Nếu chúng ta thật sự chuyên tâm, thật sự hết lòng, thật sự kiên nhẫn và kiên định với những lựa chọn của mình, chắc chắn rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ thành công. Hãy tin tưởng vào những điều tốt đẹp đang đến nào. Anh và em <3