Thursday 25 October 2012

Anh yêu em


Nhớ về Hà Nội của tôi

Đã lâu rồi anh không viết hẳn một post trên blog này phải không? Đã lâu rồi chúng mình không có thời gian lãng mạn để dành riêng cho nhau em nhỉ?

Anh hay nghe rất nhiều người nói - họ ước gì có một người chồng tình cảm hơn, yêu thương hơn, thấu hiểu và quan tâm hơn. Anh bản thân là một người rất tình cảm, nên những tình cảm trong cuộc sống không cần phải cố gắng, phải thể hiện. Nhưng có bao giờ con người thoả mãn với những gì mình có không nhỉ? Vì mục tiêu của cuộc đời này luôn là vươn lên, người ta thường hay không thoả mãn với những gì mình đang có... Có người chồng yêu thương thì lại muốn một điều gì đó khác ???

Tình cảm của chúng mình thực ra không có gì để lo lắng. Nhiều khi anh không hiểu tại sao phải lo lắng nhiều ? Cả hai đều có sự ổn định trong cuộc sống, chưa nói rằng biết bao cặp vợ chồng trên cuộc đời này phải chung lưng vượt qua những khó khăn và thử thách, vượt qua những lúc gia cảnh nghèo khó, vượt qua những lúc người này hay người kia h hoặc con cái, bố mẹ ốm đau, vượt qua những lúc thất bại trong sự nghiệp hay trong những quan hệ của cuộc đời.

Anh nghĩ tất cả đều là do cách nhìn nhận cuộc sống vậy. Nếu tầm nhìn thoáng rộng, có con mắt bao quát cả cuộc đời, để rồi thấy những thăng trầm, những thành công và thất bại, hay cả những lúc người thân của mình sẽ già yếu và ra đi, thì thấy rằng cả cuộc đời này quan trọng nhất là sống yêu thương người khác và được yêu thương, thật sự tình cảm là những gì giá trị nhất trên cuộc sống này.

Mỗi con người có nhiều nhu cầu, những nhu cầu vật chất và của cải thì cũng chỉ giới hạn mà thôi, ai cũng chỉ ăn được ngần ấy đồ một bữa, mặc được vài cái áo cái quần một lúc, nhưng nhu cầu tình cảm và nhu cầu có được một người yêu thương mình, sẵn sàng chia sẻ vui buồn, quan tâm săn sóc cho mình, chăm chút, mong cho mình được vui, chia bớt những lo lắng cho mình, an ủi mình khi gặp chuyện không được thoả lòng, động viên mình tiến bộ, nâng đỡ bên lúc ốm đau ... Một người mình tin tưởng và yêu thương, và cũng tin tưởng và yêu thương mình ... Những cái đó thật quan trọng.

Em yêu, đôi khi chúng mình cũng không biết thoả mãn là mình đã được yêu thương, đôi khi chúng mình vẫn hay sống quá gấp để những cảm xúc yêu thương trôi vụt qua mà không hề lắng đọng?
Có lẽ đối với anh, không có gì thật sự hạnh phúc bằng những giờ phút sống chậm lại, sống để cảm nhận mình đang được yêu và đang cảm nhận từng giờ từng phút của thế giới trôi qua, để lại những rung cảm thật sâu sắc và lắng đọng. Những cảm xúc mãi mãi không quên....

Sống mau quá, sống gấp gáp vội vàng, để làm gì, khi những niềm hạnh phúc đi qua như gió thoảng, khi ngày hôm nay quên chuyện ngày hôm qua? Phải có những giờ phút được tận hưởng cuộc sống, phải sống những phút giây đầy ấm áp, đầy cảm giác mình đang sống, đang tiến bộ và đầy tin tưởng vào tương lai. Thời gian qua, anh đã sai rồi khi quên rằng cuộc đời còn đang ở trước mặt, rằng mọi thứ đều vẫn còn có thể đạt tới, rằng không có gì là khó và tương lai là vô cùng. Hãy quên đi những sợ hãi về một tương lai vô định, và sống hết mình cho hiện tại, tin tưởng rằng với tình yêu, không có giờ phút nào trong cuộc sống này mà hạnh phúc không ở trong ta.

Em yêu, không có gì là khó khăn cả, khi mà cuộc sống ngày hôm nay anh có, còn hơn cả những ước mơ của anh năm xưa ... Được sống trong một căn nhà đầy những cây hoa, được làm công việc mình yêu thích và được ở trên đất nước yên bình và hiền dịu này. Mong muốn một điều gì, đừng vì nó chưa đến ngay lập tức, chưa có ngay lúc này mà phải căng thẳng, bực dọc. Cuộc sống chính là những phút giây chúng mình đang trải qua đây. Từng phút giây mà anh yêu em, anh hạnh phúc biết bao. Hãy tin anh nhé, rằng mọi điều tốt đẹp nhất vẫn còn chờ đợi chúng ta trong cuộc sống này. Anh yêu em, Hạnh bé bỏng của anh.

================

Cuộc sống trước mắt của hai chúng ta chung quy cũng có 3 lĩnh vực chính cần nghiên cứu kỹ càng: nuôi dạy con, làm nhà, và công việc. Kiến thức trong từng lĩnh vực, khi đi chuyên sâu, mới biết nó thật tỉ mỉ, chi li từng chi tiết như thế nào. Trưởng thành, chính là tích luỹ những kinh nghiệm này, chuyên tâm và hết lòng như thế nào, mới có thể đào tạo được một đứa con ngoan, giỏi giang... Tỉ mỉ chu đáo, mới có thể xây được một ngôi nhà thật đẹp trong khả năng tiền của mình... Ôi, chân trời kiến thức...


Hà Nội trong mưa

Em yêu anh

Anh yêu, không khi nào đọc những dòng anh viết, em lại không cảm động đến rơi nước mắt. Thật ra, nói chúng mình không có thời gian lãng mạn dành riêng cho nhau cũng không đúng lắm khi mà chúng mình ngày ngày đều gửi cho nhau những message đầy ngọt ngào và những stickers tình cảm. Với em, những điều đó đã thật là lãng mạn và riêng tư rồi:-* 

Anh yêu, em tin anh yêu của em hơn bất cứ ai trên thế giới này. Miệng thiên hạ thì chẳng ai bịt được. Em cũng từng nghe, từng chứng kiến những chuyện hay dở ở đời mà đôi lúc cũng có những lăn tăn, trăn trở. Thực sự em cũng cảm thấy là cuộc sống của mình có phần bình yên và may mắn hơn nhiều người khác. Nếu so sánh về mức độ va chạm, tinh khôn ở đời mình cũng còn thua nhiều người. Em cũng muốn mình khéo léo hơn, bình tĩnh hơn, điềm đạm hơn, lanh lợi hơn, khôn ngoan hơn. Để có điều đó, phải chú ý quan sát và học hỏi hơn nữa. Đã qua rồi một thời hiếu thắng. "ngựa non háu đá" trước kia. Bởi giờ đây em có anh, có một người để chia sẻ, để giãy bày, để động viên, để định hướng:) 

Anh biết không, em luôn mong ước mình sẽ trở thành một người phụ nữ thành đạt với một gia đình hạnh phúc. Oa, làm sao để làm được 2 việc cùng một lúc như vậy? Đúng như anh nói, cần phải trưởng thành hơn. Đi sâu tìm hiểu, tích lũy kinh nghiệm, chuyên tâm và hết lòng vì nó. Khó có thể tìm thấy một người xuất sắc trên mọi phương diện, nhưng hãy train mình thành người giỏi nhất trong một lĩnh vực nào đó, kể cả nhỏ cũng được. Khát khao và mơ ước lớn lao là vậy nhưng đôi khi em hoài nghi chính bản thân mình, rằng năng lực thật sự của mình đến đâu? hay tự mình đang huyễn hoặc bản thân mình lên thôi? Em biết, mọi người cũng đặt nhiều kỳ vọng vào em và em không muốn mọi người thất vọng về bản thân mình. Vì vậy, nhiều khi em đã tự push bản thân mình quá, đâm ra thành người hay lo. Đúng như anh yêu đã viết "Hãy quên đi những sợ hãi về một tương lai vô định, và sống hết mình cho hiện tại, tin tưởng rằng với tình yêu, không có giờ phút nào trong cuộc sống này mà hạnh phúc không ở trong ta "- Phải biết trân trọng những gì mình đang có hơn, có những khoảng lặng để suy ngẫm, đánh giá lại và để định hướng tiếp theo.

Hành trình dài của cuộc sống này được remark bởi những milestones như anh nói. Nếu chúng ta thật sự chuyên tâm, thật sự hết lòng, thật sự kiên nhẫn và kiên định với những lựa chọn của mình, chắc chắn rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ thành công. Hãy tin tưởng vào những điều tốt đẹp đang đến nào. Anh và em <3






















2 comments: