Sunday 14 September 2014

Elena - our daughter, our precious

Con gái yêu dấu của bố Hà Ngọc Quỳnh Hương Elena chào đời ngày mùng một tháng chín lúc một giờ sáng. Những giây phút bên mẹ con, nhìn sự cố gắng của mẹ trong đau đớn để con được ra đời, rồi nhúm tóc của con ló ra đen nhánh, lòng bố rung động và ngập tràn những cảm xúc yêu thương sâu lắng nhất... Nhìn mẹ con cắn răng nhịn đau, vô cùng đau đớn rặn đẻ, mà bố yêu mẹ con đến xót cả ruột gan. Mẹ con yêu con lắm con có biết không? Mẹ là người sẵn sàng chịu đau đớn và hy sinh cho con gái của mẹ, mẹ con là một người đàn bà tuyệt vời nhất trên đời này.

Khi con vừa sinh, mẹ con mừng đến phát khóc, mẹ cứ bảo bố đừng lo anh ơi, em cảm thấy yên tâm lắm, Xoài đã ra rồi, mẹ yêu Xoài lắm, dù bên dưới của mẹ vẫn đang chảy máu không ngừng và bố rất lo, nhưng mẹ con thì chỉ nghĩ đến con và nhìn con đầy sung sướng. Tình mẹ vĩ đại như vậy đó, niềm vui được ôm con làm mẹ không nghĩ gì đến bản thân mình.

Con sinh ra lúc 1 giờ sáng trời vừa sang xuân, mọi người trong bệnh viện từ các cô midwife đến nurse ai cũng gọi con là Spring Baby. Mẹ của con phải vào phòng mổ để khâu vết rách ngay sau khi con vừa sinh. Bố liên tục cầu nguyện Chúa Giê-su ở cùng với mẹ con trong lúc mổ, mẹ con mổ lâu lắm, lâu hơn các bác sĩ plan rất nhiều. Con ra đời lúc 1 giờ sáng mà đến gần 5h sáng mẹ con mới được về với con. Nhìn mẹ con được người ta đẩy vào mà lòng bố rung lên vì cảm xúc, em đã về với bố con anh rồi đây. Mẹ con không khóc vì bị mổ, mà nhìn thấy con, mẹ con lại khóc vì thương con mới ra đời không có sữa.

Cả một ngày bố ngủ cùng mẹ con trong bệnh viện. Bố về nhà lúc 2h chiều để ngủ thêm và mang ít súp vào cho con. Trên đường vào bố khóc và cầu xin Chúa Giê-su ban cho ông bà nội con được đầy dẫy tình yêu thương với con.
Chiều hôm đầu tiên ấy, cô Lê chú Vệ và cô Liễu con mục sư Ngọc vào thăm con, mang cho con rất nhiều quà. Bố mẹ cảm động đến rơi nước mắt, vì tình cảm của cô chú yêu thương con là sự che chở của Đức Chúa Giê-su trên cuộc đời con.

Đêm thứ hai bố lại được ngủ cùng hai mẹ con. Con khóc bố dỗ rất giỏi, bố chỉ nói những lời yêu thương "con ơi, bố đây" thế là con lại hết hậm hực... Mẹ con chưa có sữa, chỉ chiết được sữa đặc đầu đời cho con bú, lần nào cô hộ sinh nào cũng giúp mẹ chiết sữa cho con, nhìn mẹ đánh vật đủ tư thế nằm, ngồi để ôm con. Rồi con bị lột hết đồ để skin-to-skin với mẹ, rồi có cô hộ sinh đút ngón tay vào miệng con cho con mút, có bà hộ sinh vỗ lưng con bộp bộp, bố xót con lắm con ạ.

Trưa ngày thứ hai, cô Lê lại vào thăm mẹ con, cô mang cho mẹ con đu đủ xanh nấu chân giò, bố lại chảy nước mắt vì tình yêu thương của cô. Chiều tối ông bà nội vào thăm con, ông bà nhìn cháu cũng cảm thấy tình liên hệ máu mủ nên cũng yêu con lắm, rồi đến 8h cô Diệp cũng vào thăm con, mang cho con mấy bộ quần áo diện lắm.   Lúc ấy bố tắm cho con lần đầu, và cô Diệp cũng chỉ dạy cho bố mẹ cần phải tự tin, tin chắc vào mình là những người bố mẹ tốt nhất của con cái mình.

Nên bố nhất định sẽ là người yêu thương con nhất. Bố sống không có ego, không có judgement. Bố cố để mỗi giờ phút bố sống bố sẽ sống tràn ngập tình yêu thương trong mọi hành động bố làm. Bố sẽ không hurt ai, mà sống sao cho dù có bị hurt vẫn mở lòng cho bị hurt... Xin Chúa hãy ban phước cho vợ con của con Chúa Giê-su yêu dấu ơi.








No comments:

Post a Comment