Tuesday, 28 October 2014
Saturday, 4 October 2014
Chiến đấu vì công việc
Chúa Giê-su yêu quí, cuộc đời con đã rất nhiều lần gặp những khó khăn to lớn mà nhờ Chúa cứu giúp con đã vượt qua. Con vẫn nhớ ngày con đang ở Elizabeth street, đêm con chạy ra nhà thờ ở Church street cầu xin Chúa giúp con học xong, rồi có đêm con chạy ra nhà thờ người Việt ở Hoddle street khóc với Chúa. Và Chúa luôn giúp cho con vượt qua.
Rồi đêm con về Việt nam vì nộp PR sai và phải đi học lại 1 học kỳ, giấy tờ nộp muộn và Chúa đã lại cho con sang lại Úc, đêm đó con xem tivi và được xem bộ phim về Chúa và con đã khóc. Con hiểu rằng sức người trên cuộc đời này thật nhỏ bé, nhưng khi Chúa đã cho thì Chúa cho hơn khả năng của người đó bình thường có thể có được.
Rồi nhiều chuyện nữa, từ chuyện xin visa cho vợ để hai vợ chồng được ở bên nhau, cho đến công việc mới, em bé và cả việc đổi nhà sang khu Springvale, Chúa cho chúng con một căn nhà nhỏ trong 6 tháng, và rồi 1 căn nhà lớn hơn và một cô hàng xóm dễ chịu.
Giờ con đang cầu nguyện Chúa giúp cho con phát triển trong sự nghiệp. Chúa đang cho con một cơ hội mới, một cơ hội mà con tưởng phải give up nhưng Chúa đang giúp con. Con cầu xin Chúa giúp cho con được cơ hội mới này, và cho con giỏi như Bin, cậu bạn cùng làm với con nữa.
Chúa Giê-su yêu quí của con ơi, nếu trong cuộc sống này có những gì con có thể làm để mang lại tình yêu thương và niềm tin cho người khác thì xin cho con được làm. Xin cho con được sống một cuộc đời đầy trí tuệ và tình yêu thương, Chúa ơi cho con sức khoẻ và trí nhớ tốt trong công việc, cho con một sự nghiệp Chúa ơi, con chân thành cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-su Christ. Amen.
Rồi đêm con về Việt nam vì nộp PR sai và phải đi học lại 1 học kỳ, giấy tờ nộp muộn và Chúa đã lại cho con sang lại Úc, đêm đó con xem tivi và được xem bộ phim về Chúa và con đã khóc. Con hiểu rằng sức người trên cuộc đời này thật nhỏ bé, nhưng khi Chúa đã cho thì Chúa cho hơn khả năng của người đó bình thường có thể có được.
Rồi nhiều chuyện nữa, từ chuyện xin visa cho vợ để hai vợ chồng được ở bên nhau, cho đến công việc mới, em bé và cả việc đổi nhà sang khu Springvale, Chúa cho chúng con một căn nhà nhỏ trong 6 tháng, và rồi 1 căn nhà lớn hơn và một cô hàng xóm dễ chịu.
Giờ con đang cầu nguyện Chúa giúp cho con phát triển trong sự nghiệp. Chúa đang cho con một cơ hội mới, một cơ hội mà con tưởng phải give up nhưng Chúa đang giúp con. Con cầu xin Chúa giúp cho con được cơ hội mới này, và cho con giỏi như Bin, cậu bạn cùng làm với con nữa.
Chúa Giê-su yêu quí của con ơi, nếu trong cuộc sống này có những gì con có thể làm để mang lại tình yêu thương và niềm tin cho người khác thì xin cho con được làm. Xin cho con được sống một cuộc đời đầy trí tuệ và tình yêu thương, Chúa ơi cho con sức khoẻ và trí nhớ tốt trong công việc, cho con một sự nghiệp Chúa ơi, con chân thành cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-su Christ. Amen.
Tuesday, 23 September 2014
Sunday, 14 September 2014
Elena - our daughter, our precious
Con gái yêu dấu của bố Hà Ngọc Quỳnh Hương Elena chào đời ngày mùng một tháng chín lúc một giờ sáng. Những giây phút bên mẹ con, nhìn sự cố gắng của mẹ trong đau đớn để con được ra đời, rồi nhúm tóc của con ló ra đen nhánh, lòng bố rung động và ngập tràn những cảm xúc yêu thương sâu lắng nhất... Nhìn mẹ con cắn răng nhịn đau, vô cùng đau đớn rặn đẻ, mà bố yêu mẹ con đến xót cả ruột gan. Mẹ con yêu con lắm con có biết không? Mẹ là người sẵn sàng chịu đau đớn và hy sinh cho con gái của mẹ, mẹ con là một người đàn bà tuyệt vời nhất trên đời này.
Khi con vừa sinh, mẹ con mừng đến phát khóc, mẹ cứ bảo bố đừng lo anh ơi, em cảm thấy yên tâm lắm, Xoài đã ra rồi, mẹ yêu Xoài lắm, dù bên dưới của mẹ vẫn đang chảy máu không ngừng và bố rất lo, nhưng mẹ con thì chỉ nghĩ đến con và nhìn con đầy sung sướng. Tình mẹ vĩ đại như vậy đó, niềm vui được ôm con làm mẹ không nghĩ gì đến bản thân mình.
Con sinh ra lúc 1 giờ sáng trời vừa sang xuân, mọi người trong bệnh viện từ các cô midwife đến nurse ai cũng gọi con là Spring Baby. Mẹ của con phải vào phòng mổ để khâu vết rách ngay sau khi con vừa sinh. Bố liên tục cầu nguyện Chúa Giê-su ở cùng với mẹ con trong lúc mổ, mẹ con mổ lâu lắm, lâu hơn các bác sĩ plan rất nhiều. Con ra đời lúc 1 giờ sáng mà đến gần 5h sáng mẹ con mới được về với con. Nhìn mẹ con được người ta đẩy vào mà lòng bố rung lên vì cảm xúc, em đã về với bố con anh rồi đây. Mẹ con không khóc vì bị mổ, mà nhìn thấy con, mẹ con lại khóc vì thương con mới ra đời không có sữa.
Cả một ngày bố ngủ cùng mẹ con trong bệnh viện. Bố về nhà lúc 2h chiều để ngủ thêm và mang ít súp vào cho con. Trên đường vào bố khóc và cầu xin Chúa Giê-su ban cho ông bà nội con được đầy dẫy tình yêu thương với con.
Chiều hôm đầu tiên ấy, cô Lê chú Vệ và cô Liễu con mục sư Ngọc vào thăm con, mang cho con rất nhiều quà. Bố mẹ cảm động đến rơi nước mắt, vì tình cảm của cô chú yêu thương con là sự che chở của Đức Chúa Giê-su trên cuộc đời con.
Đêm thứ hai bố lại được ngủ cùng hai mẹ con. Con khóc bố dỗ rất giỏi, bố chỉ nói những lời yêu thương "con ơi, bố đây" thế là con lại hết hậm hực... Mẹ con chưa có sữa, chỉ chiết được sữa đặc đầu đời cho con bú, lần nào cô hộ sinh nào cũng giúp mẹ chiết sữa cho con, nhìn mẹ đánh vật đủ tư thế nằm, ngồi để ôm con. Rồi con bị lột hết đồ để skin-to-skin với mẹ, rồi có cô hộ sinh đút ngón tay vào miệng con cho con mút, có bà hộ sinh vỗ lưng con bộp bộp, bố xót con lắm con ạ.
Trưa ngày thứ hai, cô Lê lại vào thăm mẹ con, cô mang cho mẹ con đu đủ xanh nấu chân giò, bố lại chảy nước mắt vì tình yêu thương của cô. Chiều tối ông bà nội vào thăm con, ông bà nhìn cháu cũng cảm thấy tình liên hệ máu mủ nên cũng yêu con lắm, rồi đến 8h cô Diệp cũng vào thăm con, mang cho con mấy bộ quần áo diện lắm. Lúc ấy bố tắm cho con lần đầu, và cô Diệp cũng chỉ dạy cho bố mẹ cần phải tự tin, tin chắc vào mình là những người bố mẹ tốt nhất của con cái mình.
Nên bố nhất định sẽ là người yêu thương con nhất. Bố sống không có ego, không có judgement. Bố cố để mỗi giờ phút bố sống bố sẽ sống tràn ngập tình yêu thương trong mọi hành động bố làm. Bố sẽ không hurt ai, mà sống sao cho dù có bị hurt vẫn mở lòng cho bị hurt... Xin Chúa hãy ban phước cho vợ con của con Chúa Giê-su yêu dấu ơi.
Khi con vừa sinh, mẹ con mừng đến phát khóc, mẹ cứ bảo bố đừng lo anh ơi, em cảm thấy yên tâm lắm, Xoài đã ra rồi, mẹ yêu Xoài lắm, dù bên dưới của mẹ vẫn đang chảy máu không ngừng và bố rất lo, nhưng mẹ con thì chỉ nghĩ đến con và nhìn con đầy sung sướng. Tình mẹ vĩ đại như vậy đó, niềm vui được ôm con làm mẹ không nghĩ gì đến bản thân mình.
Con sinh ra lúc 1 giờ sáng trời vừa sang xuân, mọi người trong bệnh viện từ các cô midwife đến nurse ai cũng gọi con là Spring Baby. Mẹ của con phải vào phòng mổ để khâu vết rách ngay sau khi con vừa sinh. Bố liên tục cầu nguyện Chúa Giê-su ở cùng với mẹ con trong lúc mổ, mẹ con mổ lâu lắm, lâu hơn các bác sĩ plan rất nhiều. Con ra đời lúc 1 giờ sáng mà đến gần 5h sáng mẹ con mới được về với con. Nhìn mẹ con được người ta đẩy vào mà lòng bố rung lên vì cảm xúc, em đã về với bố con anh rồi đây. Mẹ con không khóc vì bị mổ, mà nhìn thấy con, mẹ con lại khóc vì thương con mới ra đời không có sữa.
Cả một ngày bố ngủ cùng mẹ con trong bệnh viện. Bố về nhà lúc 2h chiều để ngủ thêm và mang ít súp vào cho con. Trên đường vào bố khóc và cầu xin Chúa Giê-su ban cho ông bà nội con được đầy dẫy tình yêu thương với con.
Chiều hôm đầu tiên ấy, cô Lê chú Vệ và cô Liễu con mục sư Ngọc vào thăm con, mang cho con rất nhiều quà. Bố mẹ cảm động đến rơi nước mắt, vì tình cảm của cô chú yêu thương con là sự che chở của Đức Chúa Giê-su trên cuộc đời con.
Đêm thứ hai bố lại được ngủ cùng hai mẹ con. Con khóc bố dỗ rất giỏi, bố chỉ nói những lời yêu thương "con ơi, bố đây" thế là con lại hết hậm hực... Mẹ con chưa có sữa, chỉ chiết được sữa đặc đầu đời cho con bú, lần nào cô hộ sinh nào cũng giúp mẹ chiết sữa cho con, nhìn mẹ đánh vật đủ tư thế nằm, ngồi để ôm con. Rồi con bị lột hết đồ để skin-to-skin với mẹ, rồi có cô hộ sinh đút ngón tay vào miệng con cho con mút, có bà hộ sinh vỗ lưng con bộp bộp, bố xót con lắm con ạ.
Trưa ngày thứ hai, cô Lê lại vào thăm mẹ con, cô mang cho mẹ con đu đủ xanh nấu chân giò, bố lại chảy nước mắt vì tình yêu thương của cô. Chiều tối ông bà nội vào thăm con, ông bà nhìn cháu cũng cảm thấy tình liên hệ máu mủ nên cũng yêu con lắm, rồi đến 8h cô Diệp cũng vào thăm con, mang cho con mấy bộ quần áo diện lắm. Lúc ấy bố tắm cho con lần đầu, và cô Diệp cũng chỉ dạy cho bố mẹ cần phải tự tin, tin chắc vào mình là những người bố mẹ tốt nhất của con cái mình.
Nên bố nhất định sẽ là người yêu thương con nhất. Bố sống không có ego, không có judgement. Bố cố để mỗi giờ phút bố sống bố sẽ sống tràn ngập tình yêu thương trong mọi hành động bố làm. Bố sẽ không hurt ai, mà sống sao cho dù có bị hurt vẫn mở lòng cho bị hurt... Xin Chúa hãy ban phước cho vợ con của con Chúa Giê-su yêu dấu ơi.
Thursday, 3 October 2013
Our love story - for our children (with love)
My dear future children, maybe someday you will be interested in how your parents met. We wrote our love story out for the immigration, so we will as well keep it for you.
We first met in 8th April 2012 in Hanoi when Phuong was back to his home town for a short holiday. We knew each other through introduction of Phuong's cousin (Mr. Trung Nguyen Ha, my cousin and a close friend with Hanh). Because Phuong had not met his relatives for a long time as he mainly worked and resided in Australia, Phuong decided to invite Trung for a nice coffee at a coffee shop named Maxx and Hanh came with Trung on that day as a friend. We immediately had rapport and connection, then we went out together several times. Because I came back to Hanoi for only 1 week (7 April-14 April), we agreed to connect through internet. We kept in touch and quickly find in each others a trusted friend who shares many similarities. We spent hours daily to talk and chat with each others. And above all, we value highly and really appreciate each others.
Similar point of view and matching value systems allowed us to understand each others deeply. For example, we both studied at the special mathematic classes at the gifted school and attended different competitions / olympiads of mathematics and physics at various levels. We both lived in Europe for a while and experienced the university life abroad. We love study, scientific research, reading books and we are our types. But most importantly, we find the other person is the one we are looking for.
As Phuong's parents still live in Hanoi, Hanh had the opportunities to come visit Phuong's parents, relatives and Phuong's house multiple times, and her relationship with Phuong's parents and relatives deepened and they liked her a lot. She also joined such family special events and anniversaries, for instance: farewell to Phuong's cousin Ha Anh Minh to study overseas in Thai Lan, welcome party to Phuong's younger brother and Phuong's uncle back to visit home and so on.
Not too long after our first meet, Phuong came back to Vietnam again on 26 July 2012, and stayed until 7 September 2012 (more than 1 month). Due to the company Phuong works for having a branch in Hanoi, Phuong was allowed to work in Vietnam for a few weeks with normal pay. Thanks to it, Phuong had more time staying with his sweetheart (Hanh) and it truly remarked a milestone in our relationship.
In this time, our relationship was officially known to friends and family (we also publicized our relationship status on Facebook too since - see attachments for more information). Our families met, recognised and supported our relationship. We also introduced each others to our greater families, grandparents, aunts and uncles, cousins and friends. I did join her cousin's wedding on 28th July 2012 which gained attention of her great family and relatives as well as friends (see picture...)
We celebrated our love with a trip to Sapa, a beautiful northern city from 31/08/2012 to 02/09/2012. Although it was a short trip,
It became a love that is so fulfilling both emotionally and intellectually. When I again go back to Melbourne, our connection and communication never got interrupted. We chatted all day. Our communication means went through many evolutions - different applications were used. Facebook, then Viber, then Line app were used daily. We also used iMessage and FaceTime - as we both have iPhone - and Skype as video chat. We send each others photos everyday, sometimes we get complained by other people for being glued to the smartphone, but we enjoy each other's truly.
I came back again to Vietnam for 1 month from 3rd February - 2nd March 2013 during Tet holiday.
She came to visit me in Melbourne from 28/04/2013 to 06/05/2013. During her stay in Melbourne, we went sightseeing a lot. We went around Melbourne city center, visited Melbourne Botanic Garden, Melbourne Zoo, Sanctuary Lake where my home is located, and enjoyed a night out watching Iron Man 3 together at Werribee. We also went to Sydney together and had a beautiful time. In Sydney, we stayed at Cambridge Hotel- small, convenient hotel located in Surry Hills (212 Riley Street, Sydney, New South Wales 2010, Australia)Our marriage was planned for September 2013. We chose the day 10 September as the day of registration and 21 September (also her birthday) for the ceremony. I came back to Hanoi on 11th August in order to have enough time to prepare for the wedding. We also went to Hoi An and Da Nang for our wedding album.
In addition to these two dates (10/9 and 21/9), our wedding lunch was also organised in 18 September at the University where my father-in-law works. Preparations for these dates were very tedious, there were a lot of details and we have to constantly encourage ourselves that it is once-in-a-life-time, but thanks to the assistance of our parents and relatives, those 3 events were really successful and fulfilling. So many people came to wish us a happy life together. After the wedding, we planned to have our honeymoon in Phuket, but then decided to enjoy the honeymoon in Australia.
My wife has a good command of english and a Masters degree from Holland so we believe that she will be able to live and work in Australia. She also passed the exam to receive the driving license. After one year and 6 months relationship, now we just want to be with each others, to start our own family and our life together.
Wednesday, 28 August 2013
Kinh nghiệm vừa đi làm vừa ôn thi IELTS
Ngày nay, IELTS đã trở thành a must-have certificate cho tất cả mọi người, từ sinh viên ngồi trên ghế nhà trường với ước mơ du học trong tương lai không xa cho đến những người kiếm tìm cơ hội việc làm trên thị trường lao động ngày càng trở nên khắc nghiệt này, và thậm chí cho cả những người đã đi làm. Có lẽ ai cũng biết IELTS là gì. Nói một cách đơn giản, IELTS là một chứng chỉ quốc tế đánh giá và ghi nhận trình độ English của bạn trên cả 4 kỹ năng cơ bản: Nghe, Nói, Đọc, Viết. Có thể nói một cách không ngoa, trong xã hội hiện đại, nếu bạn không biết English bạn sẽ như người mù: bạn sẽ không thể nhìn thấy cuộc sống muôn màn, cập nhật tin tức nhanh chóng, và dễ bị tụt hậu lại phía sau. Chính bởi tầm quan trọng của English trong mọi mặt của cuộc sống như vậy, IELTS càng trở nên quan trọng hơn. Nếu bạn muốn đi du học, tiếp cận với nền giao dục tiên tiến hơn, bạn buộc phải có IELTS (min: 6). Nếu bạn muốn có 1 công việc tốt, maybe in a multinational compay, bạn cũng cần phải có IELTS cao để tạo thêm lợi thế cạnh tranh cho bản thân mình trong hàng ngàn candidates ứng tuyển vào 1 vị trí. Do đó, ngày càng nhiều bạn trẻ quyết tâm ôn luyện và phấn đấu thi IELTS với điểm số cao. Có một thực tế không phủ nhận rằng, giới trẻ VN hiện nay càng ngày càng quan tâm đến việc học và thi IELTS hơn và có điều kiện tốt hơn để tiếp cận với các learning resources and opportunities.
Hiện nay, trên các mạng xã hội như Facebook, Wordpress, v..v có rất nhiều các notes, blogs chia sẻ về kinh nghiệm ôn thi IELTS. Tuy nhiên, những kinh nghiệm vừa ôn thi IELTS vừa đi làm thì không có nhiều chia sẻ lắm. Là một người vừa đạt kết quả tương đối cao trong kỳ thì IELTS vừa qua trong khi vẫn bận rộn với các công việc chuyên môn, mình mạn phép chia sẻ ở đây chút kinh nghiệm vừa học vừa ôn thi của mình dành cho những bạn cũng trong tình cảnh tương tự.
Trước hết phải nói rằng, việc vừa đi làm vừa ôn thi IELTS is not an easy task. It requires you a lot of disciplines, great commitment to your goals and a bit sacrifice. You have to bear this in mind so that you don't feel regretful when you are studying as you may miss out other opportunities. Nếu bạn đang còn là sinh viên, bận rộn với công việc học hành và thi cử ở trường thì ít nhất bạn vẫn còn đang ở trong studying mode, do đó sẽ có thể dễ dàng với với các bạn sinh viên để tập trung ôn thi IELTS. Tuy nhiên, khi bạn đã là một người đi làm, bạn sẽ phải phân thân ra làm đôi: 1 nửa bộ óc của bạn dành cho công việc chuyên môn ở công ty, 1 nửa bộ óc của bạn dành cho việc ôn luyện. Nhiều người cho rằng, nếu ôm đồm quá nhiều việc như vậy, it seems to be impossible to achieve great result. However, from my case, I strongly believe that it is achievable if you follow these advices:
- Be prioritized
Hiện nay, trên các mạng xã hội như Facebook, Wordpress, v..v có rất nhiều các notes, blogs chia sẻ về kinh nghiệm ôn thi IELTS. Tuy nhiên, những kinh nghiệm vừa ôn thi IELTS vừa đi làm thì không có nhiều chia sẻ lắm. Là một người vừa đạt kết quả tương đối cao trong kỳ thì IELTS vừa qua trong khi vẫn bận rộn với các công việc chuyên môn, mình mạn phép chia sẻ ở đây chút kinh nghiệm vừa học vừa ôn thi của mình dành cho những bạn cũng trong tình cảnh tương tự.
Trước hết phải nói rằng, việc vừa đi làm vừa ôn thi IELTS is not an easy task. It requires you a lot of disciplines, great commitment to your goals and a bit sacrifice. You have to bear this in mind so that you don't feel regretful when you are studying as you may miss out other opportunities. Nếu bạn đang còn là sinh viên, bận rộn với công việc học hành và thi cử ở trường thì ít nhất bạn vẫn còn đang ở trong studying mode, do đó sẽ có thể dễ dàng với với các bạn sinh viên để tập trung ôn thi IELTS. Tuy nhiên, khi bạn đã là một người đi làm, bạn sẽ phải phân thân ra làm đôi: 1 nửa bộ óc của bạn dành cho công việc chuyên môn ở công ty, 1 nửa bộ óc của bạn dành cho việc ôn luyện. Nhiều người cho rằng, nếu ôm đồm quá nhiều việc như vậy, it seems to be impossible to achieve great result. However, from my case, I strongly believe that it is achievable if you follow these advices:
- Be prioritized
Subscribe to:
Posts (Atom)